TÌNH EM
Trăm năm chẳng biết có duyên gì
Em hỏi sao trời ngoảnh mặt đi
Lối cũ vườn đêm sương nhỏ lệ
Cho nhoè nhoẹt ướt lá tình si
Đường về hạnh phúc dễ gì đâu
Góp được bao nhiêu để cất lầu
Bão gió mùa đau còn đổ xuống
Ơi người có hiểu nỗi lòng nhau
Biết rằng phương ấy đợi chờ em
Khép cửa yêu đương thả bức rèm
Sớm nhớ chiều thương con chữ thức
Câu vần khắc khoải thắp vào đêm
Em thắt lòng em quặn mỗi chiều
Khi nhìn nắng ngả cuối trời yêu
Đàn chim về tổ em ngơ ngác
Muốn vá tình em rách quá nhiều...